The best Side of sap gu cu

Vô Tâm tiến vào mật thất như một u linh, Thần Thủ vẫn đứng im không chuyển mình.

Chàng đã thử bắt một vài thuộc hạ Vô Nhai Giáo đem ra chỗ vắng để tra khảo lấy manh mối về bạch y nhân, music chung quy vẫn vô ích.

Lúc này, trung niên hán tử cùng đòn gánh của y vừa tránh khỏi hai mảng tường bể, nhất thời không kịp tránh các "hạt đậu", y gào lên, hai tay ôm mặt, hẳn đã bị trúng thương!

Bất cứ người nào nhìn thấy trang phục cổ quái của năm người này đều có thể nhận ra ngay lập tức “Lê Viên Ngũ Quái”, Hàn Tiểu Tranh tất nhiên cũng nhận biết.

Hàn Tiểu Tranh không để ý đến thức ăn, Hàn không ngừng rót rượu, dường như muốn trút cạn cả hai bình Nữ Nhi Hồng, rồi thở gấp một hơi. Thần thủ cười nói : “Nếu ngươi biết hai bình Nữ Nhi Hồng này đã ngâm mất năm mươi năm thì có lẽ ngươi sẽ uống chậm một chút”.

Hàn không dám chậm trễ, lập tức khí áp đan điền, sau đó cười một tràng dài.

Hàn Tiểu Tranh vẫn chậm rãi xem xét tình cảnh rồi tiếp tục đi về phía trước. Khi Hàn đi đến đầu con hẻm, ở khúc quanh đối diện có một hán tử vai gánh thùng phân đang hướng về phía này đi tới.

Hồ Đồ Võ Sinh thét lên : “Tiểu tử ngươi chỉ có miệng lưỡi lanh lợi, đợi đến khi đầu lìa khỏi cổ mới biết hối hận !”

“Được ! Có Hàn thiếu hiệp gia nhập liên minh thì lúc trực đảo hoành prolonged sẽ đến nhanh mà thôi website ! Có điều Hàn thiếu Helloệp đừng gọi ta là Lục Vương Gia nữa, thân tại giang hồ, đâu có nhiều lễ phép nho nhã như vậy ? Nếu Hàn thiếu hiệp không ngại thì cứ gọi ta là Lục huynh, thế nào ?”

Nhưng từ ánh mắt trên mặt Hàn có thể biết được Hàn tựa hồ như không nhận ra đây là cái giường mà Hàn cùng A Vân đã từng tư ái.

Hàn Tiểu Tranh lạnh lùng cười một tiếng, đánh ra một chiêu “Duy Kiếm Độc Tôn”.

Chỉ nghe “Hồ Đồ Võ Sinh” Nhạc Bất Chi nói : “Ngươi chính là Tào Tứ ? Không phải rằng nửa tháng trước ngươi đã trúng độc mà chết rồi sao ?”

Vừa lúc đó, có một người trung niên y phục tinh mỹ hoa lệ, khí vũ Helloên ngang, ung dung bước vào, trên mặt người ấy nở một nụ cười thân thiện khiến người ta vừa thấy đã như thấm đượm gió xuân.

Lực đạo lần này còn mạnh hơn lực đạo bắn ra của Thiên Mê Hoa Đán bội phần. Thiên Mê Hoa Đán tự biết nên không dám cưỡng tiếp, cười “khà khà” rồi lược thân nhảy ra ngoài mấy trượng.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *